Mỗi người đều có những kỷ niệm đáng nhớ trong cuộc đời, và em cũng vậy. Nhưng kỷ niệm làm em nhớ mãi chính là lần đầu tiên em tập đi xe đạp – một trải nghiệm đầy thử thách nhưng cũng rất thú vị.
Năm em học lớp 3, ba mua cho em một chiếc xe đạp mới. Chiếc xe có màu xanh biển rất đẹp, nhưng vì chưa biết đi nên em chỉ dám đứng nhìn. Thấy vậy, ba động viên em tập luyện. Ban đầu, ba giữ chặt xe cho em đạp, nhưng khi em bắt đầu giữ thăng bằng tốt hơn, ba đã buông tay lúc nào không hay. Em cứ thế đạp, cảm thấy mình như một chú chim nhỏ đang bay trên con đường quen thuộc. Nhưng niềm vui chưa kéo dài được lâu, chỉ vài giây sau, em mất thăng bằng và ngã xuống đường. Đầu gối trầy xước, nước mắt chực trào ra, nhưng khi thấy ba mỉm cười và nói: "Giỏi lắm con! Con đã tự đi được rồi!", em quên cả đau đớn và đứng dậy tiếp tục tập. Sau nhiều lần ngã, cuối cùng em đã có thể đạp xe một cách vững vàng. Cảm giác tự do khi được rong ruổi trên đường khiến em vui sướng vô cùng.
Lần tập đi xe đạp ấy không chỉ là một kỷ niệm vui mà còn dạy em bài học về sự kiên trì. Nhờ có ba và sự quyết tâm, em đã vượt qua thử thách và học được một kỹ năng hữu ích suốt đời.