Trong gia đình, ông ngoại là người yêu thương em nhất. Ông năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Nhưng ông vẫn còn rất minh mẫn. Mỗi lần gia đình em về thăm, ông rất vui. Ông thường cho em rất nhiều quà bánh. Thỉnh thoảng, ông lại cho em vài đồng để mua quà. Có lúc, em còn ngồi nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện về cuộc sống của gia đình em thời xưa. Khi đó, ông dặn em phải ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập. Em cảm thấy rất yêu ông ngoại của mình.